THƠ LÂM HOÀI VŨ (Italy)


XUÂN HOÀI HƯƠNG

Tiếng pháo như khơi nỗi đoạn trường
Tháng năm còn chứng tích đau thương
Ðông tàn hoa tuyết thầm rơi nhụy
Xuân đến tơ trời vương nhớ thương
Ðất nước dập vùi cơn thác đỏ
Quê người luân lạc kiếp ly hương
Trời Âu mở hội mừng Xuân thắm
Ta đốt hương trầm vọng cố hương .



UỚC VỌNG ÐÊM XUÂN

Xuân em hỡi ! Vì sao em thổn thức ?
Ðể giọt sầu tê tái cả không gian
Thành phấn hoa diễm sắc mảnh trăng tàn
Rơi rụng xuống trần gian muôn hạt ngọc .

Như tơ trời tuyết vờn trên mái tóc
Vũ trụ buồn ướp lạnh khách ly hương
Hồn lâng lâng viễn mộng chốn cố hương
Xuân đại thắng – Xuân Quang Trung Nguyễn Huệ .

Anh sẽ đón Xuân Hồng trên quê Mẹ
Cùng toàn dân mở hội rước quê hương
Cờ vàng bay theo điệu múa Nghê Thường
Hoa gấm Việt tuyệt vời Ðông Nam Á .

Anh mơ say giữa trời đêm băng giá
Tiếng pháo dòn ai đó đã đưa tin
Lòng bâng khuâng chợt tỉnh giấc cô miên
Ô ! Tiếc nhớ ! Gieo vần thơ ước vọng .

Anh vẫn nuôi một ngày về trong mộng
Dù Xuân này còn đếm tuổi lưu vong
Dù thời gian như nước chẩy xuôi giòng
Nhưng ý chí và niềm tin vẫn sống .



TRUYỀN THỐNG KIÊU DŨNG

Tay buông súng vẫn còn thanh kiếm thép
Quyết vẫy vùng không hổ thẹn non sông
Dù trên đầu mái tóc đã hoa râm
Nhưng chính khí giống Rồng Tiên kiêu dũng
Lá cờ vàng tung bay trong gió lộng
Chiến thắng lẫy lừng qua những địa danh :
Quảng Trị,Hạ Lào , Bình Giả , Khe Sanh ,
Kontum , Tchepon, Ðồng Xoài , Ðồng Tháp ,
An Lộc , Pleime, Ðức Cơ, Ban Hét ,
Xác cộng quân gục ngã dưới cờ vàng
Hai mươi ba năm chiến đấu hiên ngang
Người chiến sĩ Cộng Hòa không lùi bước
Dù trải qua hàng trăm ngàn uy hiếp
Vẫn đánh tan quân xâm lược vô thần
Bao chiến công chiến thắng lũ cuồng nhân
Quyết bảo vệ Tự Do cho Tổ Quốc .

Rồi một hôm quê hương buồn tang tóc ...
Én xa đàn tung cánh khắp muôn phương
Hơn hai mươi năm lưu lạc ly hương
Giờ mỏi cánh mong bay về Tổ cũ
Nhưng lạc hướng giữa giòng đời lữ thứ
Anh hùng đâu ? Sao ẩn mặt dấu tên ?
Chiến hữu ơi ! Sao người vẫn lặng yên ?
Hay mê mải giữa mùi hương son phấn ?
Hay cố say tìm vui trong ly đắng ?
Mà quên đi mối hận mất quê hương !
Hãy khơi lên đi ! Ngọn lửa quốc hờn !
Hãy vùng dậy ! Hỡi con yêu Tổ Quốc !
Hãy viết lại chính sử vàng đất nước !
Bốn ngàn năm văn hiến khắp trời Nam
Giống Rồng Tiên kiêu dũng dựng cờ vàng
Giang sơn Việt sẽ muôn năm rạng rỡ .



GIẤC MƠ HOA

Vung kiếm thép trăng sao đều cúi mặt
Cho Việt Nam rạng ánh Thái Dương soi
Bao nhiêu năm ôm mối hận khôn nguôi
Thân ly xứ như khói sương đầu núi .

Áo lưu vong sao vẫn còn vương mãi
Ðể từng đêm ôm giấc mộng Kinh Kha
Có những đêm ta mơ dáng ngọc ngà
Em phất phới khắp giang sơn nước Việt .

Lá cờ vàng hương linh trai anh kiệt
Diù ta đi bên ánh đuốc Tự Do
Kìa ! Saìgon,Hà Nội , Huế mộng mơ
Em tung cánh dáng uy linh rạng rỡ .

Bao cảm xúc chứa chan trong giấc ngủ
Ngực dâng đầy hùng khí của Cha Ông
Kiếm thép ơi ! Giúp ta thỏa ước mong
Ðể xứ Việt sáng ngời tia nắng mới . .

Ta sẽ phá mọi xiềng gông ngục tối
Triệu dân lành reo lúa mới lên bông
Từng đàn chim về Tổ giống Tiên Rồng
Sống hạnh phúc trong vòng tay của Mẹ .



LÃNH TỤ BÌNH VÔI

Nực cười một lũ quá ngu si
Càng sống càng thêm trí lú đi
Cái xác lâu năm đà mục rửa
Thế mà chúng vẫn cứ cuồng si .

Nào khác bình vôi đã cũ rồi
Miệng bình quá hẹp vứt đi thôi
Người xưa mê tín đem thờ cúng
Tục lệ bình vôi đã lỗi thời .

Giặc Hồ gian hiểm giết lương dân
Lắm kế nhiều mưu quỷ bội phần
Dâm đãng , thủ tiêu , càn chiến dịch …
Nhập nền văn hoá ngoại vô luân .

Tham vọng bá quyền gây chiến tranh
Thẳng tay tiêu diệt đấng hùng anh
Máu đào xương trắng xây thành núi
Chủ nghĩa vô thần hút máu dân .

Sống có ích gì cho quốc gia
Chết rồi lũ cộng vẫn thêu hoa
Xác Hồ thối rữa trong lồng kính
Lãnh tụ bình vôi hoá ác ma …



HOÀNG HÔN TRÊN BIỂN VẮNG

Từng cơn sóng vỗ về đời ly xứ
Hoàng hôn về trên biển vắng tình người
Dấu chân buồn in từng bước ra khơi
Ðếm bọt biển như dã tràng xe cát .

Ðời ly xứ vết hờn in lên mắt
Nơi xứ người hằn dấu vết chân hoang
Nhớ ngày xưa – Ôi ! Phố mộng Nha Trang
Biển cát trắng cho anh từng hơi thở
Hàng dừa xanh xoả tóc thề óng ả
Bờ môi em ngọt lịm ánh tà dương
Hoàng hôn về ta sánh bước chung đường
Em khuất bóng sau giàn hoa thiên lý
Ðêm từng đêm dệt vần thơ ngỏ ý
Ðể sáng ngày trao vội mảnh hoa tiên
Em bâng khuâng thả mái tóc nhung huyền
Che đôi má đang thắm hồng vì thẹn …

Rồi cơn lốc cuốn đời anh xa bến
Ðể hoàng hôn trên biển lạ thiếu em
Bao năm qua anh tìm dấu chân quen
Nhưng biển cát lạnh lùng như sa mạc ....



HÀNH TRANG LY XỨ

Thương nhiều lắm giầy sô in dấu cỏ
Tiếc vô cùng áo chiến thấm sương mai
Nhớ địa danh ánh châu sáng hình hài
Yêu lý tưởng chí trai chưa biết mỏi .

Thêm một năm , thêm ngậm ngùi tê tái
Nuốt căm hờn vào đáy vực lưu vong
Thân ly hương vương vấn mãi bên lòng
Giòng huyết thống luân lưu về nguồn cội .

Bao nhiêu năm xa tình sông nghĩa núi
Ðêm từng đêm còn khắc khoải lời thề
Giọt lệ buồn từ thuở lúc xa quê
Sao vẫn đọng trên mi người vong quốc?

Vững niềm tin chờ thời cơ rửa nhục
Nuôi chí hùng về giải phóng quê hương
Ðốt lửa thiêng trên muôn vạn nẻo đường
Ta ngạo nghễ phất cao cờ Chính Nghĩa .

Việt Nam muôn năm!
Toàn dân khởi nghĩa!
Tự Do muôn năm!
Vang sóng trùng dương!
Muôn triệu con tim khí thế kiên cường
Ðồng ca khúc Minh Châu mừng chiến thắng .



NIỀM TIN MỘT NGÀY VỀ

- Kính dâng Mẹ kính yêu

Con đã nhận thư của Mẹ rồi
Mẹ ơi! Xin Mẹ nhớ mong thôi
Ðừng gieo hạt lệ vào đêm vắng
Mà héo lòng con lắm Mẹ ơi!

Se thắt trong tim nỗi đoạn trường
Bao giờ thôi hết kiếp ly hương?
Thân con xa Mẹ xa em dại,
Hồn vẫn mơ về chốn cố hương .

Con vẫn mang theo một mối tình
Tình yêu đất nước quá điêu linh
Giận thay một lũ vô nhân tính
Ðầy đọa toàn dân lắm khổ hình.

Xin Mẹ yên tâm ráng đợi chờ
Một ngày quật khởi đẹp như mơ
Chim bằng tung cánh về quê cũ
Khắp nẻo non sông rợp bóng cờ.



TIẾNG MƯA GỌI NGUỒN

- Hoài niệm một cánh bay

Gió vờn trên mái tóc
Len vào hồn mộng du
Không gian rơi lệ ngọc
Chơi vơi cõi sa mù .

Mưa đêm gieo niềm nhớ
Hoài tưởng tuổi hoa niên
Xót xa đời ly xứ
Bềnh bồng giấc cô miên .

Ðêm mưa nào em tới
Áo lụa mờ hơi sương
Ân tình xin trao gởi
Tinh cầu sáng muôn phương .

Em cười vỡ thinh không
Mây trôi dáng phiêu bồng
Ru anh vào bến mộng
Tình muôn thuở mênh mông .

Em đùa vui bên gió
Anh lướt mình trong mây
Ánh châu hiền mở ngõ
Vương tình quê ngất ngây .

Em như cánh chim trời
Ðưa anh đi ngàn lối
Ðem Tự Do cho người
Không ai tìm xác rơi .

Bỗng giông tố phủ phàng
Tơ trời quấn khăn tang
Bâng khuâng nhìn mây trắng
Thương tình ta ly tan .

Anh xuôi giòng viễn xứ
Nghe tiếng mưa gọi nguồn:
"ù...u...u... ú....u... ú...“
Như thuở nào thân thương .

Ðêm nay mưa lưu luyến
Hương tình đã bay xa
Khung trời xưa tưởng niệm
Dư âm còn thiết tha ...



TÌNH QUÊ

Hôm gặp anh tôi mở lời tâm sự :
“ Thân phận mình nào khác cánh bèo trôi
Hơn hai mươi năm tủi nhục xứ người
Sống một kiếp lưu đầy không bản án
Có quê hương mà như xa vô tận
Có mẹ già mà như kẻ mất nguồn
Có đàn em mà lạc lỏng yêu thương
Và thân quyến ...như xa tầm tay với .
Biết bao giờ quê hương ngày trở lại ?
Ðể được hôn đất mẹ ướp phù sa
Cả một thời tuổi mộng ngát hương hoa
Tìm đâu nữa giữa mù sương xứ lạ” .
Ðôi mắt anh bỗng sáng ngời kỳ lạ
Làm hồn tôi rạo rực xoáy tâm can
Vẳng bên tai tiếng anh nói dịu dàng
Nhưng cương quyết và chân tình tha thiết :
“Ðừng nản chí ! Hỡi người trai xứ Việt !
Phải noi gương hùng khí của Cha , Ông
Ta sinh ra vốn giòng giống Tiên Rồng
Dù xa xứ không bao giờ quên gốc
Hãy nuôi chí chờ thời cơ PHỤC QUỐC
Hãy vun bồi hoa lý tưởng TỰ DO
Thề một mai ta dựng lại cơ đồ
Giang sơn Việt sẽ điểm tô hoàn mỹ
Lá cờ vàng sẽ xua tan lũ quỷ
Ta trở về từ giã kiếp lưu vong “ .

Ôi ! Tình quê ! Vương vấn mãi bên lòng
Nghe như cõi xa xăm về réo gọi ...



XUÂN TRONG TÙ

- Hồi tưởng những năm tháng
Trong ngục tù cộng sả .

Ba mươi Tết vẫn còn khổ nhọc
Ðốn cây chồi , chặt gốc trồng khoai
Vừa làm vừa nghĩ ngày mai
Tết về ! Sao chẳng thấy ai được về ?

Tết sum họp phu thê hạnh phúc
Còn ta sao hì hục trong rừng ?
Bỗng nhiên trào lệ rưng rưng
Ðời sao đến nỗi khốn cùng thê lương !

Ôm bụng đói trên đường về trại
Ðẫm mồ hôi mặn tái bờ môi
Ngày mai Tết đã đến rồi
Mà sao chẳng nở nụ cười đón Xuân ?

Trưa cá thối xong phần chia xớt
Nước mắt tràn rơi rớt vào cơm
Thân người da bọc bởi xương
Ðời người tù ngục bởi phường cộng ma .

Nằm nửa tiếng trên đà tre ốm
Tiếng kẻng khua từng nhóm đi đầy
Khí rừng lạnh buốt đôi tay
Vai mang tải rách vá đầy nỗi đau .

Những con vắt theo nhau búng khẽ...
Rừng Bù Ðăng không hé mặt trời
Ðỉa trâu dưới nước thảnh thơi
Rít đen , rắn đỏ trêu cười ghẹo ta .

Sương chiều xuống chim ca vượn hú
Ráng đốn cây cho đủ chỉ tiêu
Chiều về kiểm thảo đủ điều
Lại e miệng dữ mỏ diều thêu hoa ...

Màn đêm xuống ba hoa kể tội
Ngồi ngoài trời đập muỗi Bù Ðăng
Bên tai lảm nhảm nói xằng
Mặt như ác thú muốn ăn thịt người .

Trưa hôm Tết đười ươi lên tiếng
Ðón Xuân về cho miếng thịt heo
Mỡ ôi là mỡ bèo nhèo !
Mặn nồng chất muối thịt teo mất rồi !!!

Mỗi khẩu phần thêm đôi cá mắm
Những con dòi được tắm bằng hơi
Con nào con nấy béo tươi
To bằng cái đũa không mời bò ra …

Ai có bị cộng ma cải tạo
Mới thấy đời vượn cáo lên ngôi
Quyết tâm thay đổi cuộc đời
Ðưổi phường vượn cáo về nơi rừng già …


Lâm Hoài Vũ (Italy)

























































Free Web Hosting